“Khoan đã, các cậu không bắt nó à?” Tôn Đại Hoa gọi với theo khi thấy Trương Thành và Triệu Huy định rời đi “Nó đã đồng ý nhận tội thay cho Lai Tiền mà!”
Ngu dốt hết thuốc chữa! Trần tứ thúc tức đến giậm chân, trước mặt cảnh sát lại đi nói chuyện nhận tội thay, Tôn Đại Hoa tưởng đồn cảnh sát là nhà bà ta chắc?
“Nhận tội thay? Vậy có nghĩa là bà đang thừa nhận Hứa Lai Tiền phạm tội?” Trương Thành lần đầu gặp người ngu ngốc đến mức này, cười nhạt, nghĩ bụng có lẽ cần phải kiến nghị với cấp trên tổ chức một buổi phổ biến pháp luật cho người dân.
“Cái mụ già này, câm miệng cho tôi!” Hứa Hữu Tài trừng mắt nhìn Tôn Đại Hoa, quát lớn “Đồ phá hoại, chỉ giỏi làm hỏng việc!”
Vở hài kịch khép lại, dù có chút không hoàn hảo, nhưng ít nhất Hứa Không Sơn đã thoát khỏi ba con đỉa hút máu. Kết quả này khiến Trần Vãn cảm thấy tương đối hài lòng.
Hôm nay Trương Thành và Triệu Huy đã bỏ ra khá nhiều công sức. Trần tứ thúc ngỏ lời mời họ về nhà ăn cơm, nhưng Trương Thành lịch sự từ chối. Họ cần trở về đồn cảnh sát để hoàn thành báo cáo.
Bước chân của Hứa Không Sơn nhẹ bẫng như thể đã trút bỏ được gánh nặng đeo bám bấy lâu. Hắn không còn nợ nần gì với gia đình đó nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play