Cả đêm trôi qua, Hứa Lai Tiền luôn trong tình trạng tồi tệ, quần áo xộc xệch, tóc tai rối bù như một mớ dưa muối, nước mũi nước mắt khô cứng trên mặt. Vừa thấy Tôn Đại Hoa, hai mẹ con lập tức khóc than ầm ĩ.
Việc Hứa Lai Tiền nửa đêm trèo tường vào sân nhà họ Trần giữa đêm là sự thật, bây giờ chỉ cần điều tra động cơ gây án, xem có đúng như lời hắn nói là bị Hứa Không Sơn xúi giục hay không.
Theo lý mà nói, nếu Hứa Lai Tiền cứ khăng khăng không nhận thì Hứa Không Sơn cũng có thể bị xem là nghi phạm. Nhưng lời nói dối của Hứa Lai Tiền quá vụng về, người trong thôn, bao gồm cả Trần Vãn, đều đảm bảo Hứa Không Sơn không thể làm những chuyện như vậy. Vì vậy, Trương Thành không đối xử với Hứa Không Sơn như một nghi phạm.
Hứa Lai Tiền và hai vợ chồng Tôn Đại Hoa bị tách ra để thẩm vấn. Mọi chuyện tiến triển còn thuận lợi hơn so với tưởng tượng của Trần Vãn. Ba người nhà họ Hứa trước mặt Hứa Không Sơn thì kiên cường, nhưng khi giáp mặt đối chất với Trương Thành thì lại hoàn toàn nhụt chí.
Trương Thành chỉ hỏi một câu duy nhất: “Hứa Không Sơn bàn chuyện ‘trong ứng ngoài hợp’ với Hứa Lai Tiền lúc nào?” Cả ba người nhà họ Hứa chưa kịp bàn bạc trước, mỗi người một kiểu: kẻ bảo trước bữa cơm, người nói trong bữa cơm, còn lại thì sau bữa cơm. Câu trả lời rời rạc khiến Trương Thành cười lạnh.
“Tôi sai rồi, tôi không nên bị ma quỷ ám mà đi trộm đồ nhà cậu. Trần Vãn, cậu tha thứ cho tôi đi, dù sao thì tôi cũng đã trộm được gì đâu, đúng không?” Hứa Lai Tiền vừa khóc lóc vừa cầu xin.
“Đại Sơn, mày thân với Trần Vãn mà, mày nói giúp em trai mày vài lời đi. Bảo cậu ta đừng trách nó nữa được không? Em trai mày biết lỗi rồi, thực sự biết lỗi rồi mà!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play