Người đưa thư xua tay từ chối: “Tôi còn phải đi đưa thư ở nhiều nơi nữa, không tiện dừng lại lâu.”
Gói bưu kiện phồng lên với hình dáng không đồng đều, Trần Tiền Tiến dùng cả hai tay ôm lấy, cảm nhận thấy khá nặng.
“Kiến Quân lại gửi đồ tốt từ quân khu về nhà à?” Vương Thúy tràn đầy ghen tị. Sao cô không được hưởng cái phúc như Chu Mai thế này?
Chu Mai ngoài mặt mỉm cười, nhưng trong mắt lại thoáng chút buồn bã. Nhận được bưu phẩm từ Trần Kiến Quân vào dịp cận Tết, đồng nghĩa với việc năm nay anh khó lòng trở về đoàn tụ cùng gia đình.
Không lâu sau đã đến lượt hai vợ chồng họ. Trần Tiền Tiến đặt gói đồ vào đôi thúng, định lát nữa mang cả về một lượt.
Ngoài tiền và lương thực, còn có các phiếu nhu yếu phẩm như dầu, muối, vải vóc. Hầu hết mọi người đều mang về đầy ụ, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt.
“Lục Nhi từ nãy đến giờ không nói lời nào. Em đoán chiếc áo kia có lẽ nó làm hỏng rồi. Chợ phiên tới, em sẽ mua thêm một ít vải để làm lại cho nó. Dũng Dương đang tuổi ăn tuổi lớn, quần năm ngoái giờ mặc đã ngắn cũn, phải may lại cái mới. Còn Lộ Lộ và Tinh Tinh, em định cho mỗi đứa một cái áo khoác. Còn anh, cái áo bông từ hai năm trước chắc cũng phải thay rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT