Nấu cháo thì không khó nhưng cũng chẳng đơn giản, Hứa Không Sơn pha quá nhiều nước, đành phải nấu lâu thêm một chút, không ngờ lại vô tình nấu ra món cháo vừa đặc vừa ngọt, khoai lang mềm mại, cực kỳ dễ ăn.
Cháo khoai lang đỏ nấu chín, vị ngọt thơm hòa quyện vào từng hạt gạo. Trần Vãn nếm thử một muỗng rồi khen: “Ngon quá!”
Hứa Không Sơn cắt một đĩa đậu chua giòn, vị chua ngọt làm kích thích khẩu vị của Trần Vãn, một bát cháo rất nhanh đã thấy đáy.
“Còn muốn thêm không?” Hứa Không Sơn cầm muỗng, Trần Vãn vội xua tay: “Thôi, Sơn ca, em ăn không hết.”
Trần Vãn đứng dậy, cảm giác cháo đã chạm đến cuống họng luôn rồi.
Dưới ánh sáng ban ngày, cảnh vật trong phòng Hứa Không Sơn rõ ràng hơn nhiều so với đêm qua: một chiếc giường, một cái tủ, trên tường gần cửa treo một con dao rừng, lưỡi dao sáng bóng, tay cầm trơn láng, dưới sàn dù có vài chỗ không phẳng nhưng vẫn rất sạch sẽ.
“Ơ, vải bông của em đâu rồi?” Trần Vãn sờ soạng túi áo, ngoài chai cồn i-ốt ra thì rỗng tuếch, cậu cúi xuống tìm kiếm nhưng vẫn không thấy vải bông đâu. Cậu nhớ lúc rời đi có tiện tay mang theo rồi mà?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play