Thịt chỉ là lý do bề ngoài, nếu không phải Tôn Đại Hoa liên tục chọc tức chỗ đau của Hứa Hữu Tài, mắng ông ta là kẻ bất lực, yếu như gà, Hứa Hữu Tài cũng sẽ không tức giận đến mức vung tay tát bà ta.
Người ngoài khó giải quyết chuyện trong gia đình, cả hai đều không phải dạng vừa, Trần tứ thúc chỉ có thể khuyên giải từ hai phía: “Hữu Tài, Đại Hoa là vợ ông, đã kết hôn bao nhiêu năm, sinh cho ông hai đứa con trai, không có công lao thì cũng có khổ lao, cho dù là gì thì ông cũng không thể đánh bà ấy. Ông là một người đàn ông trưởng thành, sao lại có thể làm ra chuyện đánh vợ như vậy?”
Sau khi nói xong với Hứa Hữu Tài, Trần tứ thúc quay sang khuyên Tôn Đại Hoa. Tuy nhiên Tôn Đại Hoa dù sao cũng là một người phụ nữ, lại là người từ ngoài thôn gả vào, ông không thể nói lời quá nặng nề.
Ông chỉ hàm hồ nói dù sao con trai bà ta cũng đã lớn, ít nhiều gì thì cũng để lại chút mặt mũi cho Hứa Hữu Tài, cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
Cuối cùng Trần Tiền Tiến vẫy tay ra hiệu mọi người giải tán, sau khi xem đủ náo nhiệt, mọi người chợt nhớ ra cơm trưa vẫn còn đang dang dở, cảm thấy mỹ mãn mà rời đi. Còn chuyện trên đường có thể sẽ bàn tán về Hứa gia, đó là việc của họ, không liên quan gì đến Trần Tiền Tiến.
Hứa Không Sơn cầm chổi và cái hót rác dọn dẹp phòng khách hỗn độn. Sàn nhà được làm bằng đất đập, những chiếc bát sứ rơi vỡ trên nền nhà, mặc dù có vết nứt nhưng vẫn còn có thể dùng được.
Mọi người đều đã nói hết lời, nhưng Tôn Đại Hoa và Hứa Hữu Tài chẳng ai nói lời xin lỗi. Tuy vậy, Hứa Không Sơn vẫn cảm ơn và tiễn họ ra cổng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT