Trong lúc Hứa Không Sơn ra đồng làm việc, Tôn Đại Hoa thản nhiên vào phòng của hắn, lật tung chăn trên giường, quần áo trong tủ đều bị người đàn bà này lục soát, ngay cả dưới đáy giường cũng không tha, bà ta nghi ngờ Hứa Không Sơn giấu tiền riêng ở đâu đó.
Phòng của Hứa Không Sơn nghèo nàn đến mức trộm đi qua còn phải khóc ròng. Tôn Đại Hoa đã lục tung hết mọi thứ mà vẫn không tìm được gì, cuối cùng tức giận bỏ đi.
 Hứa Hữu Tài ngồi dưới mái hiên, ung dung rít một hơi thuốc lào. Tiếng điếu cày kêu “rốc rách” đều đặn. Ông ta trông thoải mái như thể đang tận hưởng cuộc sống thần tiên.
“Hút hút hút, chỉ biết hút, sớm muộn gì cũng sẽ chết vì hút thuốc thôi.” Tôn Đại Hoa không tìm được tiền, liền trút giận lên người Hứa Hữu Tài, “Công việc nhờ ông thế nào rồi? Trường học có đồng ý cho Lai Tiền ngày mai đi học lại không?”
Hứa Lai Tiền đã bị đình chỉ học vì đánh nhau ở trường, và giờ chưa sẵn sàng nhận lỗi để quay lại học. Cậu ta ghét học, chỉ muốn bỏ học và đương nhiên cũng không có ý định nhận lỗi.
Tôn Đại Hoa thì không biết chữ, nhưng bà ta luôn tin rằng việc học là con đường tốt nhất, vì vậy bà ta không bao giờ đồng ý cho Hứa Lai Tiền thôi học. Hứa Lai Tiền đã ở nhà nửa tháng và mỗi lần Tôn Đại Hoa bảo Hứa Hữu Tài đến trường hỏi, câu trả lời đều là không đồng ý cho hắn tiếp tục theo học.
“Đợi thêm mười ngày nữa rồi nghỉ, sao phải vội vàng như vậy? Để tôi nói cho mà nghe, cứ để Lai Tiền nghỉ đông xong, sang năm học lại tiếp tục học kỳ sau là được rồi.” Hứa Hữu Tài nâng đầu lên khỏi ống khói, mắt lộ vẻ say sưa, như thể đang trầm tư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play