"Mẹ, sao vậy?” Trần Tinh đỡ khung cửa hỏi. Chu Mai đưa nồi sạn cho cô bé, rồi cởi tạp dề: “Em trai con làm đổ mực lên vải bông rồi. Món trong nồi mẹ đã nêm muối, con nếm thử xem vừa chưa, nếu ổn thì mang ra đi.”
Trần Tinh biết nấu ăn, nghe vậy liền mặc tạp dề vào. Trần Lộ nhìn thoáng qua nồi thức ăn, vội gọi: “Chị ơi, món sắp cháy rồi!” 
“Chị tới ngay đây.”
Chu Mai ngâm tấm vải trắng dính mực vào chậu, dùng xà phòng cọ mạnh. Trần Dũng Dương cũng ngồi thụp xuống, định giúp mẹ giặt vải để chuộc lỗi.
Cậu bé chưa từng giặt quần áo, Chu Mai ngại cậu nhóc làm phiền thêm: “Con đừng động vào nữa! Chờ đấy, lát nữa mẹ tính sổ sau!”
Trần Dũng Dương không biết làm sao, quay lại nhìn Trần Vãn. Trần Vãn ngồi xổm bên cạnh, vẩy nước trong chậu ra giúp cậu bé rửa tay, rồi nhẹ nhàng cầu tình: “Lỗi của em, đáng lẽ không nên để vải bông trên bàn học, Dũng Dương không cố ý đâu, chị dâu đừng giận nữa.”
Chu Mai làm sao không giận được? Tấm vải bông vừa mới mua, còn lớn thế kia, giờ chỗ dính mực dù đã kỳ cọ kỹ vẫn không sạch. Cô nhìn mà lòng càng thêm bực bội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play