Sau một hồi ồn ào, Trần Vãn thấy một thiếu nữ dáng người mảnh khảnh xuất hiện, cõng trên lưng chiếc sọt cao gần bằng người mình. Cô nàng có mái tóc ngắn gọn gàng, khuôn mặt thanh tú, làn da hơi sần nhưng không che được nét đẹp của ngũ quan sắc sảo.
Đây là nữ chính của câu chuyện, nhưng ở hiện tại cô vẫn chưa thức tỉnh bản tính được yêu thương bao bọc như trong nguyên tác. Đẹp thì có đẹp, nhưng tính cách có vẻ khó ưa, vì ngay sau đó cô xoay người, thở dài chửi rủa một chút rồi mới hậm hực cõng sọt đi.
Khi bóng dáng nữ chính biến mất, Trần Vãn mới quay lưng bước đi, tiếp tục hành trình của mình.
May mắn là ông trời vẫn còn chút nhân từ, không đẩy cậu về lúc nguyên thân sắp hấp hối. Hiện tại vẫn còn một năm nữa mới tới thời điểm nữ chính trọng sinh, vậy là cậu có đủ thời gian để hoàn thành kế hoạch của mình.
Tâm trạng của Trần Vãn rất tốt đến mức giữa trưa ăn nhiều hơn bình thường nửa bát cơm. Thậm chí món thịt mỡ vốn không thích mà cậu cũng ăn được. Có lẽ cũng vì Chu Mai đã rán cho lớp mỡ chảy ra hết, nên chỉ còn lại hương thơm béo ngậy mà không ngấy.
Trần Tiền Tiến sáng sớm đã ra chợ, là một trong những người đầu tiên mua thịt nên chọn được miếng ngon nhất. Ngoài ra, anh còn mua thêm ba khúc xương to. Chu Mai cắt một miếng thịt vuông cỡ ba ngón tay, nấu rồi cắt nhỏ, xào với hành tỏi tạo thành món thịt kho thơm phức.
Buổi chiều Chu Mai nấu nồi nước xương hầm, đợi đến khi Trần Dũng Dương tan học thì mới thêm củ cải trắng vào. Mùi thơm lan tỏa khắp sân, hấp dẫn đến mức mấy đứa trẻ thèm nhỏ dãi chạy ngay vào bếp: “Mẹ, chúng ta ăn cơm được chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play