Hoa Dạng múc ra hai chén canh cá trích rôi đưa cho Trương Tuệ một chén:"Mẹ, mẹ ăn thử đi, canh cá này nhiều dinh dưỡng lắm đấy, vừa ngon lại có tác dụng bồi dưỡng thân thể, tăng sức đề kháng, mẹ ăn nhiều chút cho có sức khoẻ."
Trương Tuệ nhìn đồ ăn ngon, lại nhớ đến chồng của mình đang làm lụng vất vả ở bên ngoài, liền quay sang nói với Hoa Dạng:"Con chừa cho cha con một chén đi, bên đó chắc sẽ bao cơm, nhưng làm gì phong phú bằng đồ ăn nhà mình tự nấu."
"Con biết rồi mẹ, con đã chừa đủ phần cho cha rồi." Hoa Dạng chỉ nấu vừa đủ, cô biết nếu nấu nhiều thì Hoa Quốc Khánh sẽ đem đi chia, trước tiên múc đủ phần cho cha mẹ và mình, nếu còn dư thì mới mang sang cho hai nhà kia.
Thật ra Hoa Dạng cũng không tiếc một phần đồ ăn cho ông bà Hoa, nhưng cô sợ người ta ăn xong còn không biết cảm ơn, ngược lại bảo nhà cô ăn xài phung phí, nói gì mà nếu không biết giữ tiền thì nộp lên bọn họ giữ dùm cho.
Nghĩ đến mà cô tức muốn quăng luôn đôi đũa, chả hiểu kiểu gì? Bởi vậy Hoa Dạng đem cho được hai lần liền không dám cho nữa.
Trương Tuệ đã húp được nửa chén canh cá, nước canh trắng đục như màu sữa bò, lại cực kì tươi ngon, không dầu mỡ cũng không có chút mùi tanh nào. Uống hết cả chén, tinh thần bà lập tức thoải mái, trong bụng cũng ấm áp không ít.
Đậu hũ cũng mềm mịn như tơ lụa, vừa bỏ vào miệng là tan ngay. Phối hợp với thịt cá tươi ngon, mỗi cái đều có một đặc trưng riêng không bị trộn lẫn. Trương Tuệ xúc một chén cơm trắng ăn với canh cá, từng ngụm nuốt xuống đều cực kì thoả mãn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play