Lúc này, Kiều Triều đã đến trại nuôi heo, đứng bên ngoài nhìn Chân Nguyệt đang bận rộn chỉ đạo việc chữa bệnh cho lũ heo. Nàng đang nói chuyện với đại phu, thỉnh thoảng khẽ chau mày. Kiều Triều lặng lẽ quan sát mà không làm phiền, lòng không khỏi thầm khâm phục sự bình tĩnh và chu đáo của nàng.
Một lúc sau, khi đã xong xuôi, Chân Nguyệt xoay người định rời đi thì trông thấy Kiều Triều đang đứng phía xa, nàng bước lại gần hỏi: "Ngươi đã về rồi sao? Sao không đi nghỉ trước, có việc gì vậy?"
Kiều Triều rụt rè đưa tay ra, muốn kéo tay nàng, nhưng Chân Nguyệt hơi lưỡng lự, khiến hắn không khỏi thoáng buồn. Kiều Triều vội giải thích: "Ta tuyệt đối không muốn nạp thiếp. Nàng kia ta sẽ tìm cách đuổi đi. Ta không hề chạm đến nàng ta, A Nguyệt, hãy tin ta. Ta vẫn là của riêng nàng."
Chân Nguyệt nhìn hắn, lúc sau thở dài: "... Huynh tưởng ta ghét bỏ huynh? Ta vừa từ trại heo ra, tay còn bẩn muốn rửa đã rồi nói tiếp."
Kiều Triều ngẩn ra, rồi bật cười gượng, cúi đầu: "Ta cứ nghĩ nàng chê ta."
Chân Nguyệt: "Đi thôi, chuyện nạp thiếp trở về nhà rồi bàn." Kiều Triều đi theo cạnh nàng,"Ta không nghĩ nạp thiếp." Nếu mà hắn cứ nhìn thấy một nữ tử liền muốn nạp thiếp thì kiếp trước hắn đã sớm phi tử thành đàn rồi, không đến mức đời này mới thoát xử nam, hắn đối với những nữ nhân khác thật sự là không có hứng thú gì.
Chân Nguyệt: "Ta đã biết, hiện tại đi về trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT