A Sơ thắc mắc: "Ơ? Cha hồi nhỏ không phải không biết chữ sao?" Nãi bảo ngày trước trong nhà nghèo, chỉ có tam thúc biết chữ, giờ nhà có tiền thì ai cũng phải biết chữ.
Kiều Triều khựng lại, suýt quên,"Ý ta là ta học vài tháng là biết viết văn chương, còn con học lâu thế mà vẫn chưa biết hết chữ."
"A, vậy nương con thì sao?"
"Nương con... nương con so với ta thì kém một chút thôi."
A Sơ nói: "Nương biết bắn cung, còn biết trồng trọt."
Kiều Triều: "Ta cũng biết bắn cung, ta cũng biết trồng trọt, nhưng trồng không tốt bằng nương con."
"Vậy nương vẫn giỏi hơn, nương trồng cái gì là được cái đó. Nhưng nương vất vả quá, lần trước nương đi núi gặp con hổ lớn, về còn bị bệnh. Cái da hổ đó là trưởng thôn cho nương." A Sơ nhắc lại chuyện trước đây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play