Vì cần chăm sóc gia súc, Kiều Nhị sắp xếp cho Ngô Đại Câu ở lại khu vực nuôi súc vật để trông nom. Giản Thật và Ngô Loan thay phiên nhau mỗi ngày lên núi chăm sóc gia súc.
Đại hài tử Ngô Hải thì được giao việc cho lừa và bò ăn.
Số lương thực tiêu thụ nhiều hơn vì trong nhà có thêm người, nhưng gia đình Giản gia và Ngô gia không ăn chung với Kiều gia, mà ăn ở bên nhà cũ. Họ tự nấu nướng, nhưng phần lớn là Giản nương tử đảm nhiệm việc nấu ăn rồi mang đến cho mọi người.
Bữa ăn của họ đương nhiên không giống Kiều gia, ví dụ như khi giết gà thì Kiều gia ăn thịt gà, còn họ chỉ được uống chút canh. Tiền công hàng tháng là có, mỗi người lớn được trả 100 văn, Ngô Hải vì lớn hơn và có thể làm việc, được trả 50 văn, hai đứa nhỏ mỗi đứa 10 văn.
Tiền không nhiều, nhưng mỗi năm có thể có thêm tiền thưởng và quần áo. Vốn dĩ chủ tử có thể không trả lương, nhưng nếu hạ nhân không có chút tiền thì cũng không có động lực làm việc.
Hai tiểu hài tử thỉnh thoảng chơi cùng bọn Tiểu Hoa, đôi khi cùng nhau đào giun hay làm những việc lặt vặt.
Bên kia, Ứng Nguyên Sơn, thương nhân từng cho người điều tra về việc Kiều gia bán rau cho Chu gia cũng đã quay trở về phủ An Bình. Hắn ta vốn định đến bàn bạc việc hợp tác với Chu gia, nhưng Chu chưởng quầy lại nói rằng trang trại Chu gia đã tự cung cấp đủ rau củ, hơn nữa chất lượng còn rất tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT