Dù trong nhà vẫn còn ít tiền, nhưng cứ tiếp tục tiêu mãi thế này thì không ổn. Chân Nguyệt nghĩ rằng nên lên huyện thành xem tình hình cụ thể ra sao, vì trong nhà nhiều đồ ăn không thể dùng hết. Trước đây, quân doanh đã đến mua một đợt, nhưng sau khi Kiều Triều đi, không ai đến nữa. Những loại thực phẩm như củ cải có thể làm dưa muối, ớt có thể phơi khô làm tương ớt, nhưng không thể giữ mãi được.
Trong bữa tối, Chân Nguyệt nói: "Cha, nương, Kiều Nhị, ngày mai chúng ta cùng lên huyện thành xem sao. Kiều Đại đã mua một căn nhà ở đó, ngày mai ta muốn đến xem qua."
"Cái gì?!"
"Gì cơ?"
"Nhà nào?"
Mọi người đều ngạc nhiên. Chân Nguyệt bình thản đáp: "Chỉ là một căn nhà thôi, ta cũng không biết rõ lắm. Trước khi đi, Kiều Đại đã giao nó cho ta. Lúc đó huynh ấy bảo bên ngoài chưa ổn định nên khuyên ta chưa nên đi, giờ mọi chuyện đã yên ổn hơn, chúng ta nên lên huyện thành xem sao."
"Ngoài ra, không thể cứ tiêu mãi tiền của trong nhà, phải bắt đầu bán đồ ăn lại như trước."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT