Ngay lập tức, một tiếng "rắc" vang lên, sau đó là tiếng thét đau đớn của Kiều Tam. Ai nấy đều quay lại nhìn. Tiếng kêu thảm thiết quá, ai cũng lạnh sống lưng.
Hồ lão nhị chứng kiến cảnh đó thì vội che lại chân mình, liều mạng lắc đầu: "Ta từ từ chăm sóc là được, không cần bẻ, không cần bẻ!"
Bà Hồ liếc hắn ta một cái: "Chân bị trật thì làm sao tự lành được. Ngưu thợ săn, làm phiền ngươi lại đây xem chân nhi tử ta nữa nhé."
Hồ lão nhị muốn bỏ chạy, nhưng chân hắn bị thương nên vừa di chuyển là đã đau. Không lâu sau, lại thêm một tiếng hét thảm vang lên, khiến ai nấy đều thầm cảm ơn mình chỉ bị thương nhẹ, không bị trật tay hay chân. Mấy người bị thương nhẹ chỉ chảy chút máu mà thôi, may mắn quá!
Trưởng thôn đến kiểm tra số con mồi săn được, rồi bắt đầu chia phần. Những nhà có người đi săn đều được phần, còn những nhà không có người đi thì có thể dùng lương thực để đổi lấy thịt.
Ai nấy đều vui vẻ đồng ý. Do Kiều gia có Kiều Nhị và Kiều Tam đều tham gia, nên ngoài phần thịt, còn được chọn một con lợn con đem về nuôi. Cả nhà đều mừng rỡ, có lợn con, sau này sẽ có thịt và mỡ lợn ăn.
Không có dầu mỡ để xào nấu, ăn uống quả thật rất khổ sở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play