Kiều Triều đã bị đưa đi lính, mà từ ngày đó, Chân Dương thị chẳng buồn ghé thăm hay nói lời gì. Chỉ khi đem măng bán, bà ta mới ghé qua, nhưng cũng chỉ để đòi tiền.
Theo lời bà ta, Kiều gia giờ có tiền, Chân Nguyệt nên nhớ kỹ mà giúp đỡ nhà mẹ đẻ nhiều hơn. Chân Dương thị thậm chí còn nói: "Kiều Triều chắc không về được, ta chưa từng thấy ai ra trận mà còn trở về lành lặn. Có về cũng thiếu tay thiếu chân, con có thể tái giá, còn nhi tử thì để lại Kiều gia, nương sẽ tìm chỗ tốt cho con."
Nghe mẹ ruột nguyền rủa Kiều Triều, Chân Nguyệt chẳng còn muốn nói chuyện với bà ta nữa. Nhưng vì bà ta là mẹ ruột, nàng không thể ra tay đánh mắng, đành hạn chế qua lại.
Hơn nữa, để Kiều Nhị một mình đi ra ngoài cũng lo, lỡ trên đường xảy ra chuyện thì không biết phải làm sao.
Kiều Tam liền đi gặp trưởng thôn để hỏi thăm tình hình, còn Kiều Nhị và Kiều Đại Sơn thì ở nhà rèn nông cụ, đề phòng bất trắc.
Kiều Trần thị cùng Mạn Châu và Tiền thị vào phòng thu dọn đồ đạc. Ai cũng cảm thấy thứ này cần, thứ kia cũng quan trọng, cuối cùng thu gom được một đống lớn. Chân Nguyệt cũng vào phòng thu dọn, mang theo vài bộ quần áo, chút lương khô, và ống trúc đựng nước.
Những món đồ chơi của Tiểu A Sơ thì không mang theo, còn quần áo của Kiều Triều... Thôi thì mang một bộ, coi như giữ lại chút kỷ niệm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play