Bà Điền cầm số tiền, nhưng mặt vẫn u sầu: "Giờ tiền có ích gì đâu, mua lương thực cũng chẳng được. Nhà ta từ giờ phải làm sao đây?" Bà ấy vừa nói vừa khóc thảm thiết.
Kiều Phong an ủi: "Chúng ta sẽ đưa bọn chúng lên quan phủ. Về lương thực thì khó mà lấy lại được, bà cứ thử dùng số tiền này xem có mua được chút lương thực không. Nếu không đủ, có thể đi hỏi mượn tạm."
Bà Điền buồn rầu nói: "Nhưng ai có lương thực mà cho mượn lúc này?" Bà ấy quay sang nhìn mọi người xung quanh, nhưng ai cũng tránh ánh mắt bà ấy. Nhà nào lương thực cũng không dư thừa, cho mượn liệu có đòi lại được không?
Cuối cùng, bà Điền hướng đến Kiều Trần thị: "Trần tỷ tỷ, nhà tỷ có dư lương thực không?"
Kiều Trần thị định nói, nhưng lại ngập ngừng, rồi quay sang nhìn Chân Nguyệt. Chân Nguyệt lắc đầu: "Nhà chúng ta đông người, nếu cho mượn thì lấy gì mà sống? Bà thử đi hỏi những nhà khác xem, dùng tiền để mua, chắc chắn sẽ có người bán."
"Dù giá có cao hơn bình thường thì cũng không còn cách nào khác. Tiền của bọn trộm đã được đưa cho bà, cứ lấy mà mua lương thực. Mượn thì chưa chắc trả nổi, đúng không?"
Nghe vậy, bà Điền vội quay về bàn bạc với nhi tử và tức phụ về việc mua lương thực, vì chẳng còn cách nào khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play