Phương thị ôm mặt, vẫn cố cãi: "Chẳng lẽ không phải lỗi của Kiều Nhị? Nếu hắn không dẫn đi tìm nước, trượng phu ta sẽ không gặp chuyện."
Đột nhiên, một người từ xa chạy tới hô lớn: "Không xong rồi, Phương Đại Vinh đang sùi bọt mép!"
Kiều Phong tức tốc ra lệnh: "Mau đi tìm đại phu! Nhanh lên!"
Phương thị hoảng sợ, vội vã chạy về nhà: "Phu quân, ngươi không thể có chuyện được! Ngươi xảy ra chuyện, ta biết sống sao?" Trước khi đi, nàng ta còn quay lại trừng mắt nhìn Kiều Nhị và Tiền thị: "Nếu trượng phu ta xảy ra chuyện, ta nhất định không để yên cho các ngươi."
Phương thị vừa rời đi, mọi người cũng tản dần, không còn ai đứng lại xem náo nhiệt. Tiền thị đóng cửa lại, hậm hực nói: "Từ giờ trở đi, đừng nói chuyện gì với bọn họ nữa. Bản thân bị bệnh mà cứ đổ thừa lên đầu chúng ta."
Kiều Nhị thở dài, cảm thấy không chịu nổi tình huống này. Hắn không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy.
Trong phòng, Chân Nguyệt nghe rõ mọi việc, nhưng không ra mặt. Nếu mỗi lần xảy ra chuyện đều cần nàng đứng ra giải quyết, thì Kiều Nhị và Tiền thị mãi không thể trưởng thành được. Dù sao, bấy lâu nay họ đã dựa dẫm vào nàng quá nhiều rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play