"Kiều Đại! Huynh dám!" Giọng Chân Nguyệt vang lên trong bóng tối, ép xuống rất thấp nhưng lại pha chút hờn dỗi.
Kiều Triều vẻ mặt thỏa mãn, rồi hôn lên tay Chân Nguyệt: "Ta đây là đối với nàng yêu thích không buông mà!" Hắn nói với vẻ trịnh trọng, rồi thề: "A Nguyệt, ta nhất định sẽ trở về!"
Không biết bao lâu sau, ánh nến trong phòng lại bừng lên, Chân Nguyệt nằm lười biếng trên giường, mồ hôi ướt đẫm người. Còn Kiều Triều đứng dậy, cầm khăn nhúng vào chậu nước đã chuẩn bị sẵn, rồi vắt khô, quay lại bên giường lau người cho nàng.
Lúc này Chân Nguyệt mới hiểu vì sao hắn trước đó đóng cửa sổ và chuẩn bị sẵn nước. Thì ra hắn đã có dự tính từ trước, nhưng giờ nàng cũng chẳng muốn nói gì thêm.
Sau khi lau sạch người cho nàng, Kiều Triều đi rót nước rồi đưa cho Chân Nguyệt uống. Nàng cảm thấy cổ họng đã đỡ khô, quay lưng lại đối mặt với tường, ngáp một cái rồi chuẩn bị ngủ.
Kiều Triều dọn dẹp xong cũng nằm xuống cạnh nàng, tay cầm quạt quạt nhẹ cho nàng, vừa quạt vừa vuốt tóc nàng: "Ngủ đi."
Sáng hôm sau, khi Chân Nguyệt vẫn còn đang mơ màng trong giấc ngủ, nàng nghe thấy tiếng Tiểu A Sơ ngoài cửa, hình như đang gọi nương. Kiều Triều đã dậy từ sớm, nàng nghe hắn nói với Tiểu A Sơ rằng đừng quấy rầy nương, để nương nghỉ ngơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT