Ngày hôm sau, Chung Mạn Châu cùng Kiều Tam về nhà mẹ đẻ. Chung mẫu từ sáng sớm đã ngóng trông, thấy hai người đến liền vui mừng đón vào nhà.
Lễ hồi môn mà Kiều Tam mang đến khiến Chung mẫu hài lòng. Bà ấy nhìn qua đã biết lễ vật không tệ, chứng tỏ Kiều gia rất coi trọng Mạn Châu.
Không lâu sau, Kiều Tam bị Chung phụ và Chung đại ca kéo ra ngoài trò chuyện, còn Chung mẫu dẫn Chung Mạn Châu vào phòng để hỏi thăm chuyện riêng tư.
"Thế nào rồi? Kiều Tam đối xử với con tốt chứ? Mấy chuyện trên giường cũng không nên từ chối hắn quá, con biết chứ?"
Chung Mạn Châu thẹn thùng, cúi đầu nhỏ giọng: "Nương, hắn đối với con rất tốt. Chúng con cũng không... như vậy." Nói ra thật ngại muốn chết.
"Thế còn những người khác trong nhà thì sao?" Chung mẫu hỏi tiếp."Đại tẩu, nhị tẩu của con có gây khó dễ gì không? Lễ hồi môn lần này ta thấy đồ mang qua không ít, các nàng có ý kiến gì không?"
Chung Mạn Châu lắc đầu: "Tam ca nói với con, trước đây Kiều gia nghèo, nên sính lễ của đại tẩu và nhị tẩu ít hơn. Bây giờ nhà khá hơn, sính lễ của con nhiều hơn các nàng, nhưng về sau sẽ bù đắp lại cho họ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT