Kiều Triều gật đầu: "Đúng, trước đây ta có thấy một số người chạy nạn đến huyện thành, nhưng không quá nhiều."
Chân Nguyệt suy tư: "Nhưng chẳng lẽ triều đình không can thiệp? Nếu không loạn lạc đã không xảy ra."
Kiều Triều đáp: "Hiện tại chiến sự biên giới đang là ưu tiên hàng đầu. Mới vừa thu thêm thuế nữa."
Chân Nguyệt: "Triều đình không thể nào thiếu lương thực đến mức đó. Dù có chuyển phần lớn lương thực ra biên giới, vẫn phải còn dư lại chứ?"
Kiều Triều khẽ thở dài: "Nhưng lương thực khi thu gom đều phải qua nhiều tầng quản lý, mỗi tầng lại có kẻ tham lam. Cuối cùng, lương thực còn lại chẳng còn bao nhiêu."
Hắn hiểu rất rõ quy trình này, trong kiếp trước, hắn từng xử lý nhiều quan tham, nhưng tham nhũng là căn bệnh khó diệt.
Chân Nguyệt thở dài: "May mắn An Bình phủ hiện tại vẫn còn bình ổn." Cuộc sống của người dân thật sự quá khó khăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT