Hiện tại Chân Nguyệt không biết những người bị mộ binh giờ thế nào, nàng không kìm được mà thốt ra suy nghĩ ấy.
Kiều Triều đáp: "Thực ra, sau khi bị mộ binh chắc cũng chưa thể lên chiến trường ngay, vẫn cần phải qua một thời gian huấn luyện."
Chân Nguyệt thở dài: "Hy vọng là thế." Nhưng dù huấn luyện gì đi nữa, cảm giác như cũng chỉ là những kẻ chết thay thôi."Thôi, ngủ đi." Nàng lấy cây quạt dưới chân đưa cho Kiều Triều,"Quạt một chút, tắt đèn rồi ngủ."
"Ừ."
Thời gian trôi qua, những con heo còn lại trong nhà cũng dần bán hết, một phần cho khách của Hướng đồ tể, hai con khác bán cho Chu gia. Kiều gia lại kiếm được hơn hai mươi lượng bạc.
Mùa thu hoạch lúa tới, cả nhà, trừ Chân Nguyệt, đều ra đồng gặt lúa. Họ còn thuê thêm người giúp, cả Tiểu Hoa cũng ra đồng nhặt những bông lúa rơi rớt.
Sau khi lúa được cắt xong, mọi người lại phải đập thóc, phơi lúa dưới nắng. Kiều gia bận rộn đến mức không có thời gian để đưa đồ ăn, nhưng lương thực là quan trọng nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT