Dọc đường, Kiều Triều và Chân Nguyệt gặp một vài thôn dân. Mọi người đều tò mò hỏi họ đi đâu.
Khi Kiều Triều nói rằng họ định vào núi, Chân Nguyệt nghe lỏm được hai người thôn dân cách đó không xa đang bàn tán: "Chắc lại đi kiếm cái gì ăn, Kiều gia thiếu nợ nhiều như vậy, có khi bán hết lương thực trả nợ rồi, giờ không còn gì ăn nên phải vào núi tìm thôi."
Người kia gật đầu: "Đúng vậy."
Chân Nguyệt thở dài trong lòng. Nàng thật sự không hiểu tại sao mọi người trong thôn đều cho rằng nhà mình thiếu nợ chồng chất. Có lẽ là do những lời đồn thổi từ mấy bà tám như bà Trương, bà Chu, khiến ai ai cũng tin tưởng như thật.
Khi đến chân núi, họ đi thêm một đoạn đường, Chân Nguyệt nhìn thấy nhiều nấm mọc lên sau trận mưa gần đây."Ta hái ít nấm về," nàng nói.
Nấm sau mưa mọc rất nhanh, Chân Nguyệt còn nhìn thấy mộc nhĩ mọc trên thân gỗ ẩm ướt.
Chân Nguyệt cũng hái luôn mấy cái mộc nhĩ. Nàng đã từng nghĩ đến việc trồng mộc nhĩ, nhưng trước mắt vẫn quyết định tập trung vào trồng trọt và chăm sóc gia súc trước, rồi mới tính đến chuyện đó sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT