Thời Miên đã từng thấy người bên cạnh thu tinh thần lại, lúc thả ra thì giống như lúc bình thường chơi đùa, theo lý thì tinh thần thể đều là sinh vật không thể dừng lại, không thể ở một chỗ nào đó mà ngoan ngoãn ở yên.
Không hiểu nổi, Thời Miên lắc đầu, dù sao mười ngày nữa là đến rồi, cô sẽ sớm biết thôi.
Hai người đi đến chỗ cũ thì chỉ có Tư Xảo ở đó, đống lửa vẫn chưa tắt, dù mọi người đã ăn no nhưng vẫn chưa ngừng nấu nướng.
Mặc dù bên trong nút không gian không phải là môi trường hoàn toàn kín nhưng đồ vật để bên trong lâu quá cũng sẽ hỏng nhưng tốc độ hỏng chậm hơn bên ngoài rất nhiều, bây giờ họ không nấu nhưng vẫn nướng thêm mấy củ khoai lang và khoai tây ở bên cạnh.
Nướng chín thì cất đi, sáng mai ăn sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều.
Trả hết nợ thì có thể yên tâm tích trữ lương thực rồi, Thời Miên cảm thấy mình phải nhanh chóng thả con thỏ ra, dù đồ vật để trong nút không gian sẽ không bị lẫn mùi nhưng để thỏ rồi lại để đồ ăn, trong lòng cô vẫn không thoải mái.
Còn về ổ trứng kia, Thời Miên đi đến bên cạnh, lật lớp cỏ tranh lên xem, quả trứng đầu tiên đã nở nhưng rất yếu ớt, tiếng kêu không lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT