Nhưng mà những thành viên này cô không quen biết, thỉnh thoảng có một hai cái tên quen thuộc, Thời Miên nghĩ kỹ một chút mới nhớ ra là người chơi sinh hoạt.
“Chuyện gì vậy?” Thấy trong sân có nhiều người như vậy, Thời Miên đi thẳng vào nhà hỏi.
Trong nhà không chỉ có Hàn Thịnh, Vu Phong Lăng mà cả Lưu Nghị Hành thường ngày không ở đội cũng có mặt.
Hồ Nhất Sinh đang nói gì đó với anh cả.
Thấy Thời Miên vào, hai người dừng lại, Hồ Nhất Sinh đưa cho cô một tập tài liệu, rồi giải thích: “Đồ ăn vặt cho thú cưng của đội chúng ta bị người ta nhái rồi.”
“Hả?” Thời Miên biết đồ ăn vặt cho thú cưng đã mang lại thu nhập lớn như thế nào cho chiến đội, chưa kể lúc đầu mấy thú cưng hầu như lúc nào cũng đói, phải đến khi có đồ ăn vặt cho thú cưng chúng mới được ăn no.
Nhưng thú cưng ăn rất nhiều, cũng nhờ việc mở tiệm nhỏ này mà thu nhập của cả chiến đội mới đủ nuôi mấy thú cưng cực phẩm kia, còn có cả bé sâm ngày nào cũng đến kiếm ăn nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT