Tống Vãn Vãn và Tiểu Hắc chưa từng gặp mặt, Thời Miên không hiểu, hỏi trên người Tống Vãn Vãn có phải có thứ gì hay không.
“Không có gì.”, Tống Vãn Vãn lắc đầu, nhìn thoáng qua Tiểu Hắc, “Mộ Mộ, đây là con trên núi hả?”
“Đúng vậy.”, Thời Miên gật đầu, “Cô biết nó sao?”
“Con mèo này...”, Tống Vãn Vãn như nhớ tới cái gì đó, suy nghĩ một hồi lâu mới hỏi, “Không đúng, nó không nên ở chỗ này...”
“Hả?”, Thời Miên nhìn về phía đối phương.
“Con này, là do cha tôi mang về trước đây, tôi ghét nó vì quá không nghe lời, ngay cả đánh nhau cũng không biết nên đã vứt nó đi rồi.”, Tống Vãn Vãn nói xong lại nhìn thoáng qua Tiểu Hắc, “Tôi đã vứt nó lên một ngọn núi rất xa rất xa.”
Thời Miên: “???”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play