“Không có.” Thời Miên lắc đầu, cô không sao, ngược lại, cô nảy ra một ý tưởng, con thú dữ đó là Hắc Túc Miêu, mà nó lại thích ăn đồ ăn vặt của chiến đội, vậy có thể cho các thành viên trong chiến đội mang theo đồ ăn vặt lên núi thu phục thú cưng hay không?
Xét cho cùng, thú cưng đều có được theo cách này, Hắc Túc Miêu tuy nhỏ nhưng lực chiến rất mạnh, Thời Miên cảm thấy nó tuyệt đối là một thú cưng tốt, dụng cụ bắt thú cưng của chiến đội vẫn còn rất nhiều chưa dùng tới, bởi vì bình thường rất hiếm khi gặp được thú cưng quý hiếm trên núi.
Hắc Túc Miêu là thú cưng quý hiếm, nhược điểm duy nhất chính là lực chiến quá cao, hiện tại không dễ bắt, nhưng lực chiến cao thì sau này sẽ là một trợ thủ đắc lực.
Điều duy nhất khiến Thời Miên lo lắng chính là con mèo nhỏ này không muốn đi theo người khác, suy nghĩ một chút, cô quyết định thương lượng với anh cả, trước tiên phái hai người đi xem sao, nếu có thể không dùng dụng cụ để bắt thì tốt nhất không nên dùng.
Nó đã thân thiết với mình như vậy, chắc hẳn cũng sẽ không quá tệ với người khác. Ban nãy cô cũng có ý định này, trực tiếp dẫn người lên nhận nuôi sẽ tốt hơn. Nhận nuôi rồi mới chuyển nhượng, không nói đến thời gian chờ, mà liệu có thành công hay không cũng là một vấn đề.
Nghĩ thông suốt, Thời Miên gửi tin nhắn cho anh cả, hôm nay anh trả lời tin nhắn rất nhanh, chắc là đang rảnh, hơn nữa, danh sách liên lạc đều sáng đèn.
Thời Miên nhìn ngày tháng, chẳng lẽ hôm nay mọi người được nghỉ tập thể?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play