“Bên y quán à?”
“Đúng vậy, chính là chỗ đó,” Hàn Thịnh gật đầu, “Đã khai trương được mấy ngày rồi, chính là bán cái này.” Vừa nói vừa chỉ vào đồ ăn vặt bên cạnh.
Thời Miên biết rõ, bản thân cô làm kinh doanh nên hơn ai hết cô hiểu rõ việc kinh doanh ở đây kiếm tiền nhanh đến mức nào, nếu như người chơi trong chiến đội chuyên tâm dùng công thức này để chế tạo hàng loạt đồ ăn vặt, sau đó mang đi bán, rồi dùng số tiền bán được để thu mua lương thực, thì quả thực có thể nuôi sống thú cưng.
“May mà có số tiền đồng cô cho hồi trước.” Hàn Thịnh nói, “Để hai hôm nữa tôi trả cô.”
“Tạm thời tôi chưa dùng tới.” Thời Miên lắc đầu, vốn dĩ là tiền vốn khởi nghiệp, chắc chắn rất quan trọng, hơn nữa bên khu tân thủ cũng cần mở thêm một cửa hàng, chỉ là nếu ở bên đó, cô có thể cung cấp nhà, “Bên khu tân thủ cho chiến đội thêm hai gian nữa.”
Nghe được câu này, Hàn Thịnh im lặng một lúc: “Vô Triều, cô có biết bây giờ chúng ta giống cái gì không?”
“Giống cái gì?” Thời Miên chưa kịp lên tiếng, Vu Phong Lăng từ ngoài bước vào hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play