Cho nên lần này vừa ngửi liền có thể nhận ra, Thời Miên nghĩ đến lời chủ thành vừa mới nói, cúi đầu ánh mắt lại nhìn xung quanh.
Cách bài trí xung quanh càng thêm quen thuộc, quả thực giống y hệt một quán rượu ở thôn tân thủ.
“Cái này…” Hàn Thịnh vừa vào đã ngây người, bởi vì nơi này quá đỗi quen thuộc, chính là quán rượu ở cổng thôn tân thủ, bọn họ cũng thường xuyên vào đó, lúc đầu nghe nói quán rượu này là do Lý Hổ tự sắp xếp còn cảm thán ông ta thật khéo léo, bây giờ nhìn lại càng thấy quen thuộc hơn.
“Vô Triều?” Hàn Thịnh biết quán rượu này là của cô.
Thời Miên xua tay, ra hiệu cho bọn họ đừng lên tiếng, sau đó gõ gõ lên một cái bàn: “Ông chủ, có ở đó không?”
“Trên bàn có rượu, tự mình lấy đi.”
Trước đó khi đối phương không lên tiếng, mấy người bọn họ cứ ngỡ trong nhà không có ai, sau khi nghe thấy câu này mới biết được, thì ra ông chủ vẫn luôn trốn ở đây.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT