Quả nhiên, bé nhân sâm bị Thời Miên túm bím tóc trên đầu, phát hiện mình không thoát được, lập tức dừng lại, sau đó cầu xin: “Tóc! Không được nhổ tóc!”
Thời Miên: “...”
Quả nhiên giống hệt như bé sâm, đều rất trân trọng mái tóc của mình. Chỉ là... Thời Miên nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu bé nhân sâm, nếu cô đếm không nhầm thì số tóc trên đầu bé nhân sâm còn chưa bằng một góc của bé sâm.
“Ngoan ngoãn ở yên đó.” Thời Miên giữ chặt bé con, sau đó rảnh một tay gửi tin nhắn cho Lưu Hoa, bảo cô ấy đến đón bé nhân sân.
“Cô chủ, tôi tới rồi.” Tốc độ của Lưu Hoa rất nhanh, chưa đầy hai phút sau khi nhận được tin nhắn, cô ấy đã có mặt.
“Giao cho cô, đưa đến chỗ đội trưởng.” Thời Miên đưa bé nhân sâm cho cô ấy, dặn dò: “Đi cửa sau, tránh người khác.” Bây giờ là ban ngày, có rất nhiều người chơi bên ngoài, Lưu Hoa bế bé nhân sâm đi đường nhỏ, cho dù có gặp một hai người chơi cũng không sao.
Còn nếu để cô tự mình mang theo thì lại khác, lần trước là do số lượng quá nhiều, một mình Hàn Thịnh không giữ được, cô không đến giúp chắc chắn sẽ hỗn loạn, nhưng lần này chỉ có một, không cần chính mình ra tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play