“Cảm ơn mẹ ạ.” Đại Mao vui mừng nhảy lên một cái.
“Cảm ơn mẹ ạ ~” Giọng Nhị Mao non nớt hơn, sau khi gọi xong có chút ngại ngùng, nấp sau lưng Đại Mao.
“Vô Triều, sao chúng nó đều gọi cô là mẹ?” Hàn Thịnh cảm thấy có chút khó chịu, Đại Mao từ hôm qua đến giờ vẫn luôn gọi tên mình, “Còn gọi tôi là Hàn Thịnh.”
“Sao nó biết cậu tên là Hàn Thịnh?” Thời Miên sửng sốt, chưa bao giờ nghĩ tới Đại Mao sẽ xưng hô với Hàn Thịnh như vậy, bởi vì bé nhân sâm khi gọi NPC thường gọi tên, nhưng khi gọi những người chơi khác thì chưa từng gọi như vậy.
“Tôi nói cho nó biết.” Hàn Thịnh đáp, “Nó hỏi tôi tên gì, tôi liền nói.”
Thời Miên: “…”
“Cậu nên bảo nó gọi là chú.” Thời Miên đáp một câu, “Không thì gọi anh cũng được.” Hàn Thịnh vẫn còn non nớt quá, hỏi tên thì trả lời tên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT