“Chuyện này,” Tống Vãn Vãn do dự một chút, sau đó nhắm mắt lại bắt đầu nói, “Tôi biết ở đây là bọn buôn người, giả làm người giao dịch trước.”
“Hửm?” Thời Miên nhìn cô ấy.
“Bọn họ bắt được đứa trẻ sẽ đưa đến chỗ trưởng khu, vốn là do một tiểu đội trưởng khác dẫn đầu, tôi lại bắt được hắn ta, sau đó hỏi ra được nơi này, vốn muốn đến đây đưa bọn trẻ đi.” Tống Vãn Vãn đáng thương nói, “Tôi thật sự không làm chuyện xấu, chỉ muốn giúp bọn trẻ rời đi.”
Thời Miên gật đầu, chuyện này miễn cưỡng có thể tin tưởng: “Từ khi nào mà cô thì phát hiện nơi này không đúng?”
“Chính là hai ngày nay, tên tiểu đội trưởng kia có chút hành vi kỳ lạ.” Tống Vãn Vãn giải thích, “Vốn định đưa bọn trẻ mới bắt được đến thị trấn, không ngờ Mộ Mộ lại đến. Mộ Mộ, cô quả nhiên hiểu tôi, tôi nghĩ gì cô cũng nghĩ như vậy, cô xem chúng ta đều nghĩ đến cùng một chỗ rồi.”
“Bớt nịnh nọt đi.” Thời Miên liếc cô ấy một cái, Tống Vãn Vãn khi không chột dạ thì chưa bao giờ nói những lời này, mỗi lần chột dạ mới liều mạng lấy lòng mình như vậy. Lúc đầu không nhìn ra, thời gian dài như vậy rồi, còn không hiểu rõ chiêu trò của cô ấu sao?
“Ồ.” Tống Vãn Vãn ngoan ngoãn đứng bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play