Lão Tần quả nhiên vẫn ở chỗ cũ, Thời Miên đi tới ngồi xổm xuống, rồi kể cho ông nghe chuyện của Tống Bình Bình.
“Tống Bình Bình, cháu nghe cái tên này ở đâu vậy?”, Lão Tần nghe xong liền ngừng lắc bầu rượu, đặt sang một bên, tay cầm mấy gốc thảo dược nhặt tới nhặt lui. Cứ như mấy cây thảo dược kia có gì ghê gớm lắm mà ông phải chăm chú như vậy.
“Vãn Vãn nói, cô ấy nói muốn ra ngoài tìm Tống Bình Bình.” Thời Miên nói dối, “Tiếc là cháu không biết Tống Bình Bình là ai, cũng không giúp được gì cho cô ấy.”
“Cháu biết rồi cũng không giúp được đâu.” Lão Tần lắc đầu, “Đứa nhỏ Bình Bình đó, hồi trước bị bọn buôn người bắt đi, sau đó cũng chẳng ai hay tin tức gì nữa.”
“Vậy Bình Bình là trai hay gái ạ?”
“Con gái.” Lão Tần cúi đầu, “Mấy năm rồi, không ai biết con bé bị bán đi đâu.”
Thời Miên liếc nhìn thanh tiến độ, sau khi nói ra câu này liền tăng lên 90%.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT