“Là mấy loại này.”, Thời Miên trực tiếp lấy ra mấy tờ giấy ghi phương thuốc bình thường trong tay, dù sao cũng cần hai người làm thuốc viên, bây giờ để lộ ra một chút cũng không sao.
“Nhiều phương thuốc như vậy?”, Lão đại phu thấy cô lấy ra nhiều như vậy thì có chút kinh ngạc, sau đó cầm lấy một tờ xem kỹ, một lúc sau mới gật đầu, “Là thật.”
“Sư phụ, vậy chúng ta có thể tiếp tục làm việc rồi!”, Cậu dược đồng mừng rỡ, “Bây giờ người đến y quán của chúng ta ngày càng ít, lần trước băng bó vết thương là chuyện của mấy ngày trước rồi, cứ tiếp tục thế này... Chúng ta đến cơm cũng chẳng có mà ăn mất.”
Trái ngược với cậu dược đồng, lão đại phu sau khi xem xong phương thuốc thì trầm ngâm một lúc, sau đó nghiêm túc nói với Thời Miên: “Tôi có thể giúp cháu, nhưng cháu phải giúp tôi một việc.”
“Ông nói đi.”, Thời Miên lập tức đồng ý, giúp làm thuốc viên chính là giúp cô kiếm tiền, vì vậy yêu cầu này chỉ cần không quá đáng thì đều có thể.
“Căn nhà ở đầu thôn là của cháu phải không? Tôi muốn thuê một gian.”, Lão đại phu nói, “Cháu còn phải nhờ lão Mộc khắc cho tôi một tấm biển hiệu treo lên nữa.”
“Được.”, Chuyện nhỏ nhặt này căn bản không phải là vấn đề, Thời Miên tính toán thử, nhờ lão Mộc khắc biển hiệu không tốn bao nhiêu tiền, còn về việc thuê nhà, dãy nhà ở đầu thôn đó cũng đang bỏ không, cộng thêm Trần Tam mới dùng tới 6 gian, dùng một gian nhà trống để đổi lấy một lão đại phu và một cậu dược đồng giúp mình làm thuốc viên, tính thế nào cũng đều có lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play