“Màu đỏ, giống như chấm lên vậy, chỉ một chút xíu, còn nhỏ hơn hạt vừng, không nhìn kỹ thì không thấy, nhưng sờ vào thì thấy cộm.” Mẹ Qua Qua nói, “Tôi lấy khăn lau rồi mà không được.”
“Để tôi xem được không?”
“Đại phu cứ tự nhiên, Qua Qua, lại đây nào.” Mẹ Qua Qua gọi Qua Qua tới.
Qua Qua có vẻ hơi ngại ngùng, dù sao cũng là đứa trẻ mười tuổi rồi, Thời Miên bảo đứa nhỏ nằm lên giường, vén áo khoác trên lưng lên.
Trên lưng Qua Qua có rất nhiều chấm đỏ, không giống như cô tưởng tượng, trông giống như bị kim đâm.
“Qua Qua không nhớ gì sao?” Thời Miên đưa tay sờ lên chấm đỏ, đúng là hơi nhô lên.
“Nhớ một chút ạ, nhưng không biết là ai.” Qua Qua lắc đầu, “Có người kêu đau, có người khóc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play