“Ông ơi, cho cháu mười bát.” Thời Miên trực tiếp nói.
“Được rồi!” Ông lão không ngờ lại có mối làm ăn lớn như vậy, lập tức lấy bát ra bắt đầu múc cho cô.
“Tính thêm cả bát luôn.” Thời Miên chợt nhớ ra mình không có dụng cụ, liên lạc với Lưu Hoa cũng khá phiền phức, bèn mua luôn bát của ông lão.
“Tất cả là 52 đồng.” Ông lão bán tào phớ múc tào phớ ra, sau đó đưa cho cô, “Trả tôi 50 đồng là được.”
Một bát tào phớ là hai đồng, một cái bát ba đồng, giá này không đắt, dù sao hai đồng ở khu tân thủ làm gì cũng không được, ngay cả phí bảo kê cũng phải ba đồng.
Xem ra bày hàng quả thật không kiếm được bao nhiêu, Thời Miên phát hiện giá cả ở mấy con phố này thật sự rất thấp, có vài thứ còn ngang bằng với giá ở thị trấn, nghĩ như vậy thì đây mới là giá cả bình thường, giá cả ở tiệm thuốc bên cạnh đã khiến cô quá chấn kinh rồi.
Giá cả ở cửa hàng bên cạnh và giá thuê cửa hàng vô cùng kỳ quái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT