Thời Miên đưa bé con đến cửa hàng nhỏ trước.
Lưu Hoa mở cửa nhìn thấy cô dắt theo bé sâm, sửng sốt một chút, nhìn củ nhân sâm to đùng trên ghế trúc bên cạnh, lại nhìn bé sâm, đưa tay dụi mắt.
“Củ kia là giả đấy.” Thời Miên đặt bé sâm xuống, để bé con cất lá đi, “Lần sau không được phép lừa người khác như vậy nữa.”
“Vâng.” Đứa bé Nhân Sâm có chút chán nản, đi tới cất lá đi, ngay sau đó nhìn thấy cơm canh trên bàn, lại vui vẻ trở lại, “Mẹ ơi, con có thể ăn không ạ?”
“Vừa rồi ăn không ít thứ rồi, đợi tiêu hóa hết rồi ăn tiếp.” Thời Miên nói một câu, bắt đầu bàn bạc với Lưu Hoa chuyện chuyển cửa hàng đến đầu thôn.
Tuy người chơi ở khu vực bên kia hiện tại không nhiều bằng bên này, nhưng hiện tại bà lão bán đậu và Tiền đại nương đều ở bên đó, còn có lão Trương bán kẹo đường và lão Mộc, không cần bao lâu, người chơi bên kia sẽ nhiều hơn bên này. Hiện tại nhanh chóng chuyển qua đó, vừa lúc có thể chiếm lĩnh thị trường, để lại ấn tượng trong lòng người chơi.
Kỳ thực không cần lo lắng vấn đề lượng khách, cửa hàng nhỏ ngoại trừ khoai lang nướng, chưa bao giờ có đồ bán không hết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play