Cậu không hề trả lời câu hỏi của cô. Dụ Nhiên nói: “Có phải hay không không quan trọng. Chị gọi em ra đây không phải vì chuyện đó.” Tống Liệt không nói gì, chỉ trầm tư quan sát cô.
“Chúng ta có thể làm bạn, có thể trò chuyện hỏi han nhau, không thành vấn đề, nhưng, chị không muốn em làm như thế này, nó ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc của chị, em có biết không?”
Cậu vẫn không nói gì.
Dụ Nhiên biết cậu vẫn đang nghe. Cô hít sâu một hơi, nói rành mạch từng chữ: “Nếu trước đây chị đã quyết định rời đi thì chứng tỏ chị đã hạ quyết tâm. Chị đã nói rồi, mỗi người chúng ta đều sẽ có cuộc sống của riêng mình, em không thấy hai chúng ta hiện tại đã rất ổn định rồi sao? Nhưng em làm như vậy là làm nhiễu loạn cuộc sống của cả chị và em, như vậy thì còn ý nghĩa gì hả? Sau này em đừng làm như vậy nữa.”
Tống Liệt dựa vào tường, im lặng lắng nghe cô nói.
Cậu hiếm khi nhìn Dụ Nhiên bằng ánh mắt như vậy.
Đôi mắt đỏ hoe ánh lên vẻ lạnh lùng, kiên quyết nhưng cũng cực đoan, như thể chỉ giây tiếp theo thôi cậu sẽ trói chặt cô lại, giống như cách đây hai năm khi cô nói cô phải rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT