Thẩm Đường làm nũng như thế khiến Ngô Thúy Bình lập tức lấy lại tinh thần, bà ấy cười cười dùng tay chọc vào trán Thẩm Đường: “Con đã lớn như thế rồi mà sao vẫn thích làm nũng vậy?”
“Con chỉ thích làm nũng với mẹ thôi, mẹ, con nhớ mẹ lắm đó.” Thẩm Đường mềm mại nói.
“Được được được, mẹ cũng nhớ Đường Đường.” Ngô Thúy Bình bất đắc dĩ nói.
“Bà nội, con cũng nhớ bà.” Thẩm Đào chạy tới bên cạnh Ngô Thúy Bình với đôi chân ngắn nhỏ bé của mình, cậu bé ngẩng gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của mình lên bắt chước Thẩm Đường làm nũng.
Ngô Thúy Bình dở khóc dở cười nhìn hai cô cháu một lớn một nhỏ làm nũng y hệt nhau.
Những lúc như này mới tốt, lúc đầu trong nhà chỉ có một người thích nũng nịu, lúc này lại có thêm một người nhỏ nhỡ, trong nhà có lẽ sẽ càng thêm náo nhiệt hơn.
Còn Thẩm Đường lại nhìn thằng nhóc con đang tranh giành tình cảm với mình, cả người cô cảm thấy không tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play