Bây giờ Thẩm Đường cũng được xem như là một nửa người của viện nghiên cứu bọn họ, cái giá nội bộ này cho ai mà không phải cho, nếu cho Thẩm Đường thì sau này còn có thể dỗ Thẩm Đường đến viện nghiên cứu khoa học, viện trưởng càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, ông ấy mừng đến mức cười không ngậm được miệng lại.
Thẩm Đường ở trong phòng làm việc của viện trưởng khoảng nửa tiếng rồi mới rời đi, Cố Thịnh vẫn lái xe chở Thẩm Đường về.
Sau khi đưa cô về đến nhà, Cố Thịnh vẫn không yên lòng, anh đứng ở dưới tầng nhà Thẩm Đường một lúc rồi mới lái xe trở về nhà họ Cố.
Trong phòng, Thẩm Đường đang cầm điện thoại gọi điện cho người nhà.
Đã đến Bắc Kinh lâu như vậy, Thẩm Đường đã không liên lạc với người nhà ngoại trừ một cuộc gọi điện về báo bình an vào ngày mới trở lại Bắc Kinh. Cô vốn tưởng rằng hai ngày nữa là có thể trở về nhà, không ngờ kế hoạch không theo kịp sự thay đổi, xem tình hình bây giờ, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn cô sẽ không thể trở về được.
Nếu chuyện này kéo dài lâu hơn chút nữa, vậy Thẩm Đường sẽ chờ đến ngày khai giảng luôn.
Ở một bên khác, Ngô Thuý Bình nghe thấy thông báo trên loa trong thôn, bà lập tức chạy như bay đến đại đội để nghe máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT