Cố Thịnh ôm Thẩm Đường ngồi ở ghế sau, đối mặt với lời phàn nàn của Tô Chấn Hưng, Cố Thịnh rất bình tĩnh, anh thản nhiên lườm Tô Chấn Hưng một cái rồi nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, lo lái xe đi, đừng có nói chuyện nữa.”
“Yên tâm đi, với tốc độ tay hai mươi năm của tôi chắc chắn có thể chở chúng ta an toàn tới đỉnh núi.” Tô Chấn Hưng kiêu ngạo trả lời, sau đó anh ấy lại chuyển sang một chủ đề khác:”Đường Đường, rốt cuộc em coi trọng tên Cố Thịnh này ở đâu vậy, anh không nhìn ra được tên Cố Thịnh này có tài đức gì mà lại có thể làm cho em vừa mắt thế?”
“Ừm.” Ngón trở của Thẩm Đường di chuyển một lúc, cô ngước mắt lên nhìn Cố Thịnh đang ôm mình, nhìn vào gương mặt đẹp trai của Cố Thịnh: “Em là một người nông cạn.”
“Có ý gì hả? Vậy là em coi trọng cái gương mặt kia của Cố Thịnh đúng không? Là ý này hả? Anh không hiểu sai đúng chứ?” Tô Chấn Hưng cười cười.
“Vâng, đúng vậy.” Thẩm Đường gật đầu.
“Ha ha ha, Cố Thịnh cậu nghe thấy không hả, gương mặt này của cậu vẫn có rất nhiều người thích đó, đến đoàn văn công của chúng ta cũng có không ít người thích cậu, lần trước còn có ai đó chặn cậu lại để nói chuyện mà...”
Đoàn văn công, chặn lại...?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT