“Đại Chí, có phải em vẫn còn trách anh hay không?” Khi nói lời này, trong mắt Thẩm Kha lóe lên sự áy náy.
“Không, không có gì mà trách hay không trách cả, chúng ta đã từng tuổi này rồi, đã nhiều năm trôi qua, chuyện lúc trước tôi đã không còn nhớ rõ nữa.” Thẩm Đại Chí nói.
“Vậy là em vẫn còn đang trách anh, Thẩm Trí, trong lòng anh cũng cảm thấy rất khó chịu, anh muốn đền bù cho em, em...”
“Không cần, tôi nói rồi, bây giờ tôi sống rất tốt, không cần anh phải đền bù cái gì cả.” Thẩm Đại Chí cắt ngang Thẩm Kha, sắc mặt vẫn rất bình tĩnh.
Thẩm Kha và Thẩm Đại Chí anh một câu em một câu nói rất lâu, nhưng Thẩm Lăng Phong và Ngô Thúy Bình ở bên cạnh lại không hiểu được hai người họ đang nói cái gì, cả hai người đều cảm thấy càng nghe càng bối rối.
Ngô Thúy Bình cảm thấy thái độ này của Thẩm Đại Chí có gì đó không ổn, bình thường ông là người có tính cách hiền lành, nhưng bây giờ lại trở nên vô cùng gai góc.
Thẩm Lăng Phong cũng cảm thấy cha mình có hơi kỳ lạ, nhưng Thẩm Lăng Phong cũng không biết ẩn sâu trong đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT