Ở đầu bên kia điện thoại, Thẩm Lăng Phong nghe thấy cái tên Thẩm Đường thì im lặng một hai giây, sau đó mới đáp lại: “Bạn học Thẩm Đường, không biết cô gọi cho tôi là có chuyện gì vậy?”
“Anh Thẩm, nửa tháng trước, cậu của tôi bị người ta đánh gãy hai chân, bây giờ vẫn còn đang nằm trong viện, cũng nửa tháng trước, anh trai tôi đột nhiên bị nhà máy sai thải, vô cớ bị bắt nghỉ việc. Sau đó, vào ngày hôm qua khi tôi vừa trở về, nửa đêm có người tới cửa muốn đốt nhà tôi, lúc đó trong nhà tôi có tôi và anh trai chị dâu, còn có cháu trai tám tuổi đang ngủ trong nhà.”
Sau khi Thẩm Lăng Phong nghe thấy Thẩm Đường nói vậy, suy nghĩ đầu tiên của anh ta là suy đoán hàm ý của những lời mà Thẩm Đường nói, với sự hiểu biết của Thẩm Lăng Phong với Thẩm Đường, Thẩm Đường không thể vô duyên vô cớ gọi điện nói những chuyện này với anh ta.
Sau đó, Thẩm Lăng Phong lại nhận ra khoảng thời gian này rất trùng hợp, đó chính là đúng vào nửa tháng trước, Thẩm Xuân Cường bị bắt vào cục cảnh sát, vào lúc đó Thẩm Xuân Cường được thả ra, sau đó là Thẩm Lăng Phong tự mình bắt Thẩm Xuân Cường đi xin lỗi.
Qua điện thoại, đôi mày kiếm của Thẩm Lăng Phong nhíu chặt, sau đó anh ta nói: “Ý của bạn học Thẩm Đường là chuyện này có liên quan tới Thẩm Xuân Cường sao?”
“Có liên quan hay không thì anh Thẩm tự hỏi một chút chẳng phải là sẽ biết thôi sao, mấy người tối hôm qua muốn phóng hỏa đã bị người của tôi bắt được, những gì thẩm vấn được cũng sẽ không đến mức là giả.” Thẩm Đường nói tới đây thì dừng lại một lát, sau đó cô tiếp tục nói: “Vì vậy, tôi gọi điện tới là muốn để anh Thẩm biết chuyện này thôi.”
Còn chuyện này sẽ được giải quyết như thế nào thì Thẩm Đường sẽ không nói, việc này chỉ có thể nhìn Thẩm Lăng Phong thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play