Tất nhiên, né tránh được không có nghĩa là không có chuyện gì xảy ra. Chủ con chó kia lại còn cười rồi buông sợi dây xích trong tay, cứ thế nhìn cậu mà nói: "Không sao đâu, chó nhà tôi không cắn người, cậu đừng sợ, nó chỉ muốn chơi với cậu thôi!"
Lâm Nhạc Du thích chó, nhưng với thái độ của chủ nhân con chó này… nói thế nào nhỉ, trông có vẻ không có ác ý, nhưng lại khiến người ta cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Dù sao thì lúc không có ai thì lại dắt chó, đến khi có người thì cố tình thả dây xích ra để con chó có thể lao đến. Người nuôi chó bình thường sẽ không làm vậy.
Vậy nên, người này chắc chắn đang dùng cách này để thăm dò quy tắc tử vong của cậu, lợi dụng con chó để thử nghiệm xem sao. Mà Lâm Nhạc Du cũng không biết bản thân có thể chạm vào chó hay không.
Cậu mở thẻ vô hiệu hóa quy tắc, sau đó ôm con chó trắng to đang vui vẻ nhảy lên vào lòng rồi xoa nắn một trận. Phải nói là cảm giác thật sự rất thích!
Không có thông báo nào hiện lên, xem ra việc chạm vào chó không có vấn đề. Lâm Nhạc Du liền tắt thẻ vô hiệu hóa quy tắc.
"Chó nhà cậu đáng yêu thật đấy." Lâm Nhạc Du mỉm cười khen một câu, sau đó cầm lấy sợi dây xích rồi đưa trả lại, "Nhưng dù đáng yêu đến mấy thì cũng không thể thả dây tùy tiện như vậy, dù sao đây cũng là chó lớn, vẫn có người sẽ sợ mà."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT