Quách Hạ: “Hửm? Chuyện gì? Cậu nói đi.”
Lâm Nhạc Du hơi chần chừ: “Chỉ là… có thể không tiết lộ thông tin và nơi ở của tôi được không? Tôi sợ có người sẽ tìm tôi gây phiền phức.”
Quách Hạ suy nghĩ một chút. Thực ra, rất nhiều người khi báo án đều có đủ loại lo ngại, trong đó điều Lâm Nhạc Du vừa nói là phổ biến nhất, “Cậu yên tâm, chúng tôi sẽ không tùy tiện tiết lộ thông tin cá nhân của người báo án đâu. Chuyện của cậu, tôi sẽ không nhắc đến dù chỉ một chữ.”
Anh ta bắt Tiền Phong là vì người này là người chơi, không liên quan đến những chuyện khác. Tất nhiên… tốt nhất là đừng để anh ta tra ra Tiền Phong còn dính líu đến chuyện xấu gì nữa.
Lâm Nhạc Du: “Vậy thì tôi yên tâm rồi.”
Quách Hạ: “Không có gì, còn phải cảm ơn cậu đã phối hợp với chúng tôi nữa.”
Lâm Nhạc Du yên tâm cúp máy, bây giờ chỉ còn chờ tin tức từ Quách Hạ. Chỉ cần bên phía họ sắp xếp xong địa điểm gặp mặt, cậu có thể nhắn tin cho Tiền Phong ngay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT