Tiết Thụy nghe cậu nói xong, mới cảm thán: "Anh ta… rất mạnh."
Lúc giao đấu với Tần Tinh Vũ khi nãy, anh cảm giác như mình chỉ là một đứa trẻ ba tuổi đối mặt với một lính đặc công dày dạn chiến trường, chênh lệch quá lớn. Không ngờ Lâm Nhạc Du lại có một thầy dạy thể thuật như vậy, bảo sao anh ấy cũng mạnh đến thế.
Lâm Nhạc Du gật đầu: "Đương nhiên rồi, chưa bàn đến đánh hội đồng, chỉ tính solo thôi, bên chỗ bọn tôi, thầy ấy chắc chắn là số một, không ai dám đối đầu đâu."
Tiết Thụy ngạc nhiên: "Mạnh đến vậy sao?"
Ban đầu anh còn nghĩ đây chỉ là một cư dân rất giỏi, không ngờ Lâm Nhạc Du lại đánh giá cao như thế. Nếu vậy, lúc trước anh ta giao đấu với mình, chắc chỉ là đang đùa giỡn thôi nhỉ?
Anh có chút thất bại, nhưng Lâm Nhạc Du vỗ vai anh: "Hiện tại cậu tạm thời được thầy ấy công nhận rồi, đừng lo. Thầy Tần không phải kiểu người đó, thực ra thầy ấy…"
Lâm Nhạc Du kéo anh cùng đi về phía cổng làng, vừa đi vừa kể sơ qua về chuyện của Tần Tinh Vũ: "Thầy ấy chỉ quá lo cho tôi thôi, dù sao vũ khí đó thực sự là… một vết thương lòng của thầy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT