Tiết Khiêm nhìn xung quanh những cành cây khô héo và những bụi cỏ vàng úa trên mặt đất, trong mắt hắn thoáng hiện một ánh mắt khó hiểu. Dĩ nhiên, không chỉ hắn mà những người xung quanh cũng nhận ra điều này.
Càng đi về phía trước, thảm thực vật càng thưa thớt, thậm chí có một cây to cao vài chục mét mà lại không có lấy một chiếc lá, các cành nhánh và thân cây đều đã chết khô.
Hội trưởng sắc mặt khó coi quan sát tình hình xung quanh, hắn ta cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng lại không thể chỉ ra được là cái gì không ổn, chỉ có con đường dưới chân dễ đi hơn một chút, còn lại thì không đúng chút nào!
Cứ thế, cả nhóm từ từ tiến đến phía sau làng, hội trưởng lúc này còn quay lại nhìn một lần, toàn bộ ngôi làng đổ nát nằm không xa phía sau bọn họ. Đứng ở vị trí này, hắn ta có thể nhìn toàn bộ ngôi làng, chết lặng đến đáng sợ, ngoài bọn họ ra không có một sinh vật sống nào.
Ngay cả những gia cầm và động vật nhỏ mà trước đây Lâm Nhạc Du và Tiết Thụy vẫn thường thấy cũng biến mất không dấu vết, nhưng vẫn có vài con côn trùng nhỏ ở gần đó, không biết chúng sống sót thế nào.
Có lẽ vì nhìn lâu quá, phó hội trưởng tiến lại hỏi, "Đại ca, chúng ta đi tiếp không?"
Hội trưởng nghe thấy câu này thì ngẩn người một chút, không biết tại sao trong đầu hắn chợt lóe lên câu "chúng ta phải lên đường thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT