Lâm Nhạc Du thấy thái độ của hắn như vậy, trong lòng càng thêm cảnh giác: "Thật ngại quá, trước đây có chút hiểu lầm, nhưng đó cũng không phải do tôi muốn, tôi cũng bị ép buộc thôi, không thể trách tôi được, đúng không?"
Giang Hạ Minh không trực tiếp đáp lời Lâm Nhạc Du, chỉ chậm rãi nói: "Có phải hiểu lầm hay không, cần cả hai bên nói rõ mới có thể xác nhận, cậu nói đúng không, Lâm tiên sinh?"
Lâm Nhạc Du cười nhạt: "Cái này thì hết cách rồi, dù sao người ra tay trước đâu phải là tôi, tôi đã nhân nhượng hết mức rồi."
Giang Hạ Minh ngẩn ra một chút. Đúng thật, người ra tay trước không phải cậu, điều đó không sai. Từ đầu đến cuối, bất kể lần nào, dường như đều là bên hắn động thủ trước.
Nhưng mà... chẳng phải thế giới này là của kẻ mạnh sao? Hắn vẫn cho rằng người nhà mình không làm gì sai, chỉ tiếc là thất bại mà thôi.
Giang Hạ Minh chuyển chủ đề: "Lâm tiên sinh sao lại ở đây một mình? Đội của cậu không đi cùng à?"
Lâm Nhạc Du mỉm cười: "Giang tiên sinh chẳng phải cũng ở đây một mình sao? Chúng ta đều giống nhau..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play