Sau khi mọi người rời đi, trong căn phòng rộng rãi chỉ còn lại ba người họ, bầu không khí lập tức trở nên thoải mái hơn nhiều.
Giang Hạ vẫn đang tức giận cãi cọ với Lâm Vãn Ý, còn Lâm Nhạc Du thì ngồi yên một mình bên cạnh, cảm thấy không hiểu sao mình lại xuất hiện ở đây. Biết trước thế này, cậu đã từ chối lời mời đi hát của Giang Hạ rồi.
Cuối cùng, Lâm Vãn Ý là người nhượng bộ trước: "Được rồi, được rồi, cậu nhìn Lâm Nhạc Du kìa, ngồi một mình trông thật tội nghiệp. Dù gì cũng là cậu mời cậu ấy đến, sao lại để người ta ngồi lẻ loi một mình như thế?"
Nhìn vẻ mặt kẻ xấu cáo trạng trước của Lâm Vãn Ý, Giang Hạ tức đến đơ người. Rõ ràng là Lâm Vãn Ý chọc tức mình trước, mà giờ lại biến thành mình bỏ rơi Lâm Nhạc Du sao?
"Cậu… giỏi lắm… cứ đợi đấy!"
Lại là câu "cứ đợi đấy", Lâm Nhạc Du cảm thấy mình đã nghe câu này không biết bao nhiêu lần rồi.
Lâm Vãn Ý giả vờ không hiểu: "Đúng rồi, đúng rồi, tôi rất giỏi. Tôi chờ đấy!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play