Phong Dục dứt lời, dáng vẻ có vẻ thờ ơ mà khoanh tay đứng, vừa lúc rút tay áo khỏi bàn tay đang giữ chặt của Thẩm quý tần.
Hắn khẽ xoay chiếc nhẫn trên tay áo, cúi mắt, giọng điệu nhàn nhạt:
"Trẫm nhớ ra Ngự Thư Phòng còn có việc, hôm khác lại bồi ái phi ngắm hoa."
Không chờ người kia trả lời, hắn nói xong liền xoay người rời đi. Thẩm quý tần từ từ siết chặt khăn tay, nhìn theo bóng lưng hắn, ánh mắt hơi ngưng trệ. Nàng hít sâu một hơi, trong lòng cười lạnh.
Có việc? Trước khi tới Ngự Hoa Viên còn nói hôm nay nhàn rỗi, vậy mà vừa thấy Ngọc tu nghi, liền bỗng nhiên có việc?
Đứng tại chỗ ngẫm một lát, nàng mới lạnh mặt chuẩn bị rời đi. Vừa xoay người liền suýt va phải Chu Kỳ đang đi tới. May mà Chu Kỳ kịp thời né tránh, nhưng không may bị ngã trên cỏ ven đường, eo đau nhói, nàng vội vàng cúi đầu hành lễ:
"Thẩm quý tần an."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play