A Dư khẽ cắn môi, hít sâu một hơi, bước đến gần giường nệm. Lo sợ Hữu nhi không thích ứng, nàng không dám quá thân cận, chỉ nhẹ nhàng vươn tay xoa xoa gương mặt nhỏ nhắn của hắn.
Hữu nhi vốn đang đảo mắt khắp nơi, nghe động tĩnh liền quay lại nhìn nàng. Hắn ê ê a a kêu mấy tiếng, rồi lại dời ánh mắt đi. Không tỏ ra thân thiết, nhưng cũng không hoàn toàn xa lạ.
A Dư khẽ bĩu môi, trong lòng không khỏi chua xót. Chu Tu Dung nhìn ánh mắt nàng, khẽ cười, nhẹ giọng an ủi:
“Hữu nhi đã lâu không gặp ngươi, mới lạ chút cũng là bình thường. Ngươi sau này thường xuyên ở cạnh hắn, sẽ lại như trước thôi.”
Dừng một lát, Chu Tu Dung cười nói tiếp: “Ngươi ôm hắn một cái đi. Hữu nhi ngoan lắm.”
A Dư đứng bất động tại chỗ, không dám làm theo. Nàng vẫn nhớ rõ trước khi rời cung, Hữu nhi sợ người lạ nhất.
Hiện giờ lâu ngày không gặp, có lẽ đã hoàn toàn quên mất nàng. Nếu nàng ôm hắn, hắn sẽ khóc mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT